Ủ mưu trả thù chồng đạo đức giả

Để trả thù chồng đạo đức giả tôi đã lên kế hoạch trong thời gian dài. Ngay khi đứa con của tôi chào đời cũng là lúc hoàn tất âm mưu trả thù chồng. (thành viên blog tam su )

Kế hoạch trả thù chồng có nguy cơ đổ bể khi ở phút chót tôi lại mềm yếu và muốn tha thứ cho người chồng đạo đức giả đó.

Tôi trở về nước với tấm bằng tốt nghiệp đại học loại giỏi cùng rất nhiều niềm tin vào tương lai. Gần 22 tuổi nhưng tôi chưa từng yêu ai và cũng chẳng hề tin vào tình yêu. Tôi không quá xinh đẹp nhưng có chiều cao và số đo ba vòng hợp lý, khuôn mặt hài hòa và nụ cười tỏa nắng. Vốn có học thức và là con gái út trong một gia đình công chức cơ bản, nên tôi tin rằng mình sẽ chọn được một người chồng ưng ý.

Xem thêm: Đọc Bao phu nu để biết thêm nhiều thông tin bổ ích

Và tôi thực sự bị say nắng khi gặp lại anh, một người quen cũ. Tôi bị choáng ngợp trước sự thay đổi toàn diện của người ấy. Từ một sinh viên lêu lổng, anh đã trở thành giám đốc điều hành của một công ty thương mại có quy mô không nhỏ. Một chiếc ô tô đời mới và một căn hộ cao cấp giá trị trong khu đô thị. Tôi nhanh chóng bị thu phục bởi anh sau vài lần gặp gỡ.

Bất chấp sự phản đối của bố mẹ vì muốn chúng tôi có thời gian tìm hiểu nhau lâu hơn, tôi vẫn bước lên xe hoa chỉ sau 2 tháng nhận lời yêu. Tôi đắm mình trong cảm giác tự mãn của kẻ đi săn thu được chiến lợi phẩm đầu tiên. Và tôi sẽ chứng minh cho bố mẹ thấy những lo lắng kia là thừa thãi, sự phản đối của họ trước một đám cưới vội vàng là sai lầm. Tôi cũng muốn chứng minh cho chị gái biết rằng vẫn sẽ có được gia đình hạnh phúc và một người chồng tuyệt vời hơn chị mà chẳng cần tốn thời gian và nước mắt cho tình yêu.

Trả thù chồng bội bạc 0
Tôi âm thầm chuẩn bị kế hoạch trả thù chồng (Ảnh minh họa)

 

Cuộc sống hôn nhân trước mắt tôi tràn ngập màu hồng. Tôi là bà chủ của một căn hộ tiện nghi 160m2. Bố mẹ chồng đã ly hôn và đều đã có gia đình mới nên tôi cũng chẳng cần phải lo lắng đến việc đối phó với mẹ chồng. Những ngày lễ tết tôi được thảnh thơi về với bố mẹ mà không phải tất bật, chạy tới chạy lui giữa 2 gia đình như chị gái. Thu nhập của chồng cũng đủ để tôi ngồi nhà xem ti vi và thỉnh thoảng ra ngoài cùng bạn bè mua sắm.

Tôi dành nhiều thời gian cho bữa cơm gia đình và vun vén mái ấm nhỏ. Thi thoảng, tôi lại trang điểm thật đẹp, chọn một bộ cánh đắt tiền đến công ty để cùng chồng đi ăn trưa trước con mắt ngưỡng mộ của bao nhiêu cô nhân viên trẻ.

Nhưng người đàn ông đầu gối tay ấp với tôi hàng đêm chẳng bao giờ nói quá 10 câu mỗi ngày. Hay những cuộc điện thoại với nội dung ngắn ngọn không quá 1 phút. Chiếc thẻ ngân hàng anh ta đưa cho tôi được ra hạn ở mức 10 triệu đồng mỗi tháng. Mỗi dịp đặc biệt tôi vẫn nhận được hoa và quà nhưng không kèm theo một lời chúc nào cả. Người đó chỉ cười nói âu yếm với vợ mình khi ở giữa đám đông.

Chồng tôi sẽ xem xét những yêu cầu của vợ và nếu tôi biết an phận và nghe lời. Tôi cô đơn giữa căn nhà rộng lớn và lạnh lẽo. Tôi thường về thăm bố mẹ một mình và có những lúc sống mũi chợt cay khi nhìn thấy gia đình hạnh phúc của chị.

Một năm trôi qua, cuộc sống của tôi trở nên âm thầm và ngột ngạt. Tôi thèm được làm mẹ nhưng chồng tôi phản đối quyết liệt vì anh muốn chúng tôi sinh con sau 5 năm nữa. Nhưng khát khao làm mẹ đã khiến tôi lần đầu tiên làm trái ý chồng mình. Cho đến khi chồng tôi nhận ra điều khác biệt ở cơ thể vợ thì đứa con trong bụng tôi đã được 15 tuần tuổi. Tôi ngỡ rằng anh ấy sẽ thấy hạnh phúc khi lần đầu tiên được làm cha và sẽ tha thứ cho sự ngang bướng của vợ. Nhưng tôi đã lầm.

Người đàn ông tôi gọi là chồng gầm lên như một con thú hoang, hắn ta gào vào mặt tôi những lời mà tôi không dám tin đó là chồng mình, là cha của đứa con tôi đang mang trong bụng nữa. Mắt tôi tối sầm trước sự thật mà mà anh ta che giấu suốt hơn một năm chung sống. Cuộc hôn nhân hoàn hảo của tôi trong chớp mắt đã sụp đổ. Anh chọn tôi vì tôi đủ tiêu chuẩn trở thành một con búp bê sống trong lâu đài anh tạo ra. Anh muốn trở thành người đàn ông hoàn hảo trong mắt mọi người. Anh muốn sống thật tốt để chứng minh cho những người sinh ra anh rằng họ đã sai lầm khi cho rằng anh là đồ bỏ đi.

Anh không muốn sinh con vì không muốn cuộc sống của anh bị đảo lộn. Và nếu tôi không an phận, sẽ bị hất ra đường mà chẳng có gì. Tai tôi ù đi và nước mắt lăn dài trước sự thật vừa được nghe.

Tôi định bỏ đi và một mình nuôi con mà không cần đến anh. Nhưng rồi tôi nhận ra mình chẳng có gì, không tiền, không nghề nghiệp, không nhà cửa. Hơn cả tôi sợ bị mọi người cười vào nỗi thất bại ê chề của mình. Càng không muốn nghe tiếng bố mẹ thở dài trong nỗi buồn “cá không ăn muối cá ươn”. Trong những ngày không ăn, không ngủ tôi đã vạch ra một kế hoạch trả thù chồng. Tôi sẽ vẫn ở đây, với kẻ nghiệt ngã ấy, tôi sẽ khiến anh phải yêu thương đứa con mình sinh ra. Và khi đã có đứa bé và những thứ xứng đáng thuộc về mình tôi sẽ ly hôn.

Để chuẩn bị cho kế hoạch này tôi đã nài nỉ người chồng đạo đức giả cho ở lại căn nhà này. Đồng thời thông báo với những người trong gia đình là tôi đang mang thai để anh ta không thể làm hại đến mẹ con tôi. Tôi vẫn chăm sóc cho anh và chuẩn bị đồ dùng cho em bé sắp chào đời. Trong khi chồng tôi nhởn nhơ với những cuộc vui, những mối quan hệ xác thịt bên ngoài. Thì tôi vẫn âm thầm chịu đựng, chi tiêu tiết kiệm để tích lũy cho mình một khoản tiền nhỏ.

Trả thù chồng bội bạc 1
Đến phút cuối tôi lại trở nên mềm yếu khi thực hiện kế hoạch của mình (Ảnh minh họa)

Có lẽ vì quá mệt mỏi với những toan tính, tôi trở dạ khi cái thai mới đang ở tháng thứ 8. Cô giúp việc cuống quýt gọi xe cấp cứu đưa tôi vào viện. Con trai tôi yếu ớt không cất nổi tiếng khóc chào đời và phải nằm trong lồng kính. Nhưng rồi mọi thứ cũng khá lên khi mẹ con tôi được ra viện. Từ lúc có con anh thay đổi hoàn toàn, những hành động mà anh dành cho đứa trẻ đã bị anh từ chối, ruồng bỏ khiến tôi động lòng. Anh nhìn đứa trẻ đầy ngạc nhiên và từ từ dùng ngón tay cái của mình nhè nhẹ chạm vào ngón tay non tơ của con. Những ngày sau đó anh thường tìm cớ để nhìn con trước khi đi làm hay lúc về nhà. Không ít lần tôi thấy anh nhân lúc vợ nấu ăn hay rửa bát lén thơm trộm lên mái tóc lưa thưa của con trai. Thỉnh thoảng anh lại mang về nhà một đôi giày nhỏ xíu, một món đồ chơi rồi lẳng lặng đặt trên bàn uống nước.

Lúc này tôi cảm thấy mình quá yếu đuối vì chỉ cần đưa cho chồng lá đơn ly hôn đã được thảo sẵn là sẽ hoàn tất kế hoạch trả thù. Tôi sẽ mang đứa con đi xa và lấy được những gì mình đáng được hưởng. Nhưng khi chứng kiến những hình ảnh của chồng với con trai tôi lại quá yếu đuối để đưa ra quyết định. Giờ tôi phải làm sao? Ra đi hay tha thứ cho những tội lỗi của chồng. Mọi người hãy cho tôi lời khuyên.