Ở tuổi 15 tôi vẫn mặc kệ cuộc đời

Ở cái tuổi không còn trẻ nữa nhưng tôi vẫn cảm thấy nó chông chênh, không có động lực kiếm nhiều tiền, không có một niềm đam mê với ngành nghề nào. Đặc biệt ngay tam su tinh yeu buon cả chuyện có người yêu tôi cũng không tính đến.

Tôi 25 tuổi, ra trường được 2 năm, làm một công việc bình thường với mức lương 6 triệu, gọi là tạm đủ tiêu trong môi trường Hà Nội ngột ngạt này. Trước tôi có đam mê đi khắp nơi vô định hình, sống ở đâu đó thấy phù hợp, không thì tôi sẽ lại đi.

Kết quả hình ảnh cho co gai hanh phuc
Ảnh minh họa

 Tôi nhận được 2 gáo nước lạnh, lần thứ 2 tôi suy nghĩ lại. Tôi đã khóc rất nhiều, trầm cảm đến mức bố mẹ sợ tôi bị tâm thần (vì nhỏ tôi từng lên cơn động kinh do bị viêm màng não). Mất hơn hai tháng tôi luôn chìm trong những suy nghĩ: Có nên dứt khoát ra đi khi vì chuyện của mình mà bố mẹ đổ bệnh đau ốm, bạn bè lo lắng, sốt ruột? Cuối cùng tôi lặng lẽ lên Hà Nội tìm việc, sống một cách bình thường. Tôi thấy ổn, giờ đây không thù ghét hay căm phẫn ai vì gia đình và bạn bè là những người tôi vô cùng yêu quý.

Ngoài ra bạn có thể xem tin tuc trong ngay moi nhat hôm nay, tin hot, tin nóng đang được quan tâm nhất

Lần đầu tiên tôi suy nghĩ lại vấn đề này. Bạn bè nói tôi hoang tưởng, sinh viên sống quá nhàn nên có suy nghĩ điên khùng đó, tôi sẽ không bao giờ sống được ngoài ấy vì không có khả năng đó.

Tôi đi làm đều đều, ít đi du lịch vì cũng không có nhiều điều kiện về tài chính, thi thoảng cũng có suy nghĩ: “Có khi đó là sự bồng bột của tuổi trẻ thật”. Có điều hiện tại tôi không có bất kỳ đam mê hay mục đích nào: không có động lực kiếm nhiều tiền, không muốn có người yêu, không yêu thích một công việc nào đó. Tôi không biết phải làm gì, 25 tuổi mà tôi cứ kệ đời. Mong các bạn cho tôi lời khuyên.

Tôi muốn sống một cuộc sống như thế, sống vất vưởng. 2 năm trước tôi ra trường, đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng mọi thứ để đi, tôi rất vui mừng khi chia sẻ điều đó cho gia đình và bạn bè – những người tôi cực kỳ tin tưởng. Bố mẹ nghe xong sốc, đổ bệnh vì tôi, bố mẹ cấm túc tôi một tuần ở nhà vì lý do: Con gái lấy chồng sinh con, sống bình thường, chứ đi kiểu đó là viển vông và không giống người bình thường, còn chồng con sẽ như thế nào, gia đình sống ra sao khi có một cô con gái thế?

Nguồn: Eship.com.vn tổng hợp