Con đi đối ngoại

Ngày mới về chung cư, gặp ai mẹ cũng chào, có khi đi cùng thang máy, hỏi chuyện mới biết người ta là khách. Có lẽ tính mẹ xởi lởi nên mấy chú bảo vệ chung cư thường đùa: Chị đúng là miệng đi trước người. Các bạn doc bao phu nu hôm nay tại đây. Bố cũng hay tếu táo, về đây ở chưa lâu nhưng nhiều người quý mến.

Nhà hàng xóm thì khác, đi về cửa đóng im ỉm, chẳng chuyện trò với ai. Một vài lần mẹ tình cờ gặp họ trong thang máy. Chị vợ chào một câu gọn lỏn, anh chồng thì cứ lầm lì như cái bóng bên cạnh. Nhà bên ấy có con trai nhỏ hơn Bi, mặt mũi khôi ngô nhưng gặp ai cũng chẳng chào hỏi. Vài lần thấy Bi ngó sang cửa nhà hàng xóm, mẹ gọi giật vào nhà.

Mẹ đi công tác xa một tuần, bố nhờ bà nội sang vừa đưa đón Bi đến lớp vừa trông nom khi mẹ vắng nhà. Cập nhật thông tin cách làm kem tươi tại nhà. Xa con, chỉ mong về đến nhà gặp ngay, nhưng bà bảo:

– Đi học về là Bi chơi riết bên ấy, có hôm phải mang cơm sang đó bón Bi mới chịu ăn.

 

Mẹ giấu khuôn mặt không hài lòng, bước sang cửa nhà hàng xóm gọi Bi. Nghe tiếng mẹ gọi, Bi quăng đồ chơi, cuống quýt chạy vội ra ôm lấy cổ mẹ trông bộ vui sướng lắm. Về đến nhà, trong khi chờ mẹ mở va li lấy đồ chơi, Bi cứ xoắn xít bên cạnh. Nhìn sang tủ đồ chơi của Bi thấy trống trơn, mẹ giật mình hỏi:

– Ô tô, máy bay, siêu nhân, mấy bộ lắp ghép của con đâu hết rồi?

Bi gãi đầu, bảo:

– Con đi “đối ngoại” rồi.

Mẹ ngẩn ngơ một hồi, sau đó nhớ lại, thỉnh thoảng bố hay nói “đối ngoại” khi gặp gỡ hoặc tặng quà ai đó. Cập nhật các mon an ngon mỗi ngày tại đây. Bà nội đứng bên cạnh phụ thêm:

– Có bao nhiêu đồ chơi, nó mang sang bên nhà ấy hết rồi. Nó bảo mang sang cho em Bốp mượn. Hai anh em cứ hý hoáy chơi đùa, lắp ghép suốt.

Dừng một lát, giọng bà nội bỗng chùng xuống:

– Vợ chồng nhà bên ấy thật đáng thương, lấy nhau mãi mới có được mụn con, thằng bé lại bị điếc bẩm sinh. Nghe đâu chạy chữa cũng nhiều rồi…

Mẹ lặng người nhớ đến khuôn mặt u ám của bố mẹ nó và cả những lời trách cứ vụng trộm của mình khi chưa hiểu sự tình. Về nhà một lát, Bi lại chạy vụt sang nhà hàng xóm khoe đồ chơi mới. Thực lòng, đi xa về mẹ chỉ muốn Bi ở nhà, nhưng lại nói:

– Con cho em Bốp chơi với nhé!

Bi gật đầu rồi chạy đi. Chập tối, nhân tiện sang đón Bi, mẹ chủ động chuyện trò với mẹ của Bốp. Thời gian sau, hai gia đình đã cởi mở với nhau nhiều. Hôm bố mẹ Bốp đưa con đi chữa bệnh, gửi chìa khóa nhà cho mẹ nhờ tưới nước giùm mấy chậu cây cảnh. Mỗi lần về quê, có món gì mẹ Bốp đều mang sang nhà biếu. Có sự kiện gì vui, bố mẹ không quên í ới bố mẹ Bốp sang. Thỉnh thoảng, bố lại đùa: Hai nhà thân nhau là nhờ có Bi đi “đối ngoại”.