Anh và cô vợ khờ

Mà mình cũng mới biết cái vụ năm nay mình 25 tuổi cách đây mấy hôm. Hôm đó chat với đứa bạn thân quí hóa, nó kêu:” cuối năm tao cưới chồng mày ah”. Mình bảo:”khiếp, mày uống nhầm thuốc ah? Tự dưng kêu đi lấy chồng làm chi, tao chưa bao giờ nghĩ tới việc cưới chồng, ác mộng của đời tao mày ơi”. Nó bảo” 25 tuổi rồi còn gì, sang năm 26 tuổi không cưới được, 27 tuổi già quá, trai nó bỏ”.

Mình và chồng quen nhau khi đó cả hai còn đang “ế” hay nói cách khác là “độc thân”. Vì cả hai đều bị tình yêu làm cho khiếp sợ, chán yêu hay nói đúng hơn là “sợ yêu”. Ấy vậy mà trời xui đất khiến thế nào chồng lại đâm đầu vào tán mình, sau một thời gian trông cây si, lì lợm hơn hòn đá mài thì mình cũng chịu đổ.
Hai đứa yêu nhau cũng được hơn 1 năm, chồng mình năm nay xấp xỉ 30 còn mình mới có 25 mùa khoai sọ, đang trẻ chán. Nói thế chứ mình cũng thấy đau xót vì trong đầu luôn nghĩ mình mới 24 tuổi thôi. Ôi thực tế phũ phàng, mẹ mình sinh mình vào cuối năm âm lịch còn có mấy ngày nữa là qua năm mới nên mình mang thêm 1 tuổi đầy oan ức, đôi khi ngồi mếu mình lại bảo mẹ:” sao mẹ không rốn thêm ít ngày để con qua năm mới hả mẹ”. Mẹ mình ngán ngẩm lắc đầu:” ôi con gái tôi, nó đang sợ tuổi già”.

Mẹ lại xát muối vào lòng mình thế có khổ không cơ chứ. Từ ngày chồng mình tán mình, mình thấy phiền phức ghê gớm, lúc nào cũng quan tâm, lo lắng thái quá tới phát bực. Nhưng nếu khi nào đuổi hắn đi mình thấy buồn buồn thiếu thiếu, hay mình yêu hắn rồi nhỉ, hơn 2 năm độc thân sung sướng giờ mà đâm đầu vào yêu thì “ngu” lắm nhưng mà 25 tuổi rồi chứ trẻ mỏ gì nữa, nghĩ tới lại tiu nghỉu buồn.
Mà mình cũng mới biết cái vụ năm nay mình 25 tuổi cách đây mấy hôm. Hôm đó chat với đứa bạn thân quí hóa, nó kêu:” cuối năm tao cưới chồng mày ah”. Mình bảo:”khiếp, mày uống nhầm thuốc ah? Tự dưng kêu đi lấy chồng làm chi, tao chưa bao giờ nghĩ tới việc cưới chồng, ác mộng của đời tao mày ơi”. Nó bảo” 25 tuổi rồi còn gì, sang năm 26 tuổi không cưới được, 27 tuổi già quá, trai nó bỏ”.
Mình kêu: “tính lộn không má, năm nay mới 24 mà”. Nó vô tư chửi mình :”ngu, học giỏi thế sao tính toán ngu thế”.
Mình:” ặc ặc, gì đây trời, thế 25 thật á, đừng đùa tao nha”.
Nó kêu: “mày đưa máy tính ra mà bấm, tao xin lỗi nhưng sự thật nó phũ phàng lắm, xin thông báo mày đã 25 rồi hahaha”
Đúng là tin sét đánh mà, mình vẫn trẻ mà, ôi sự thật phũ phàng quá, thôi quay lại vụ tán gái của chồng mình. Sau bao ngày xua đuổi nhưng chồng cứ bền bỉ, kiên trì ở bên nên mình cũng động lòng thương cảm, thế là quyết định yêu nhau. Ngày có người yêu mình cũng thấy không tệ, ngày nào chồng cũng qua nấu cơm cùng, nói thế chứ toàn mình nấu chồng đi tập thể hình về đã có cơm ăn rồi, cũng có lúc hắn xông pha vào nấu, nói chung chiều chuộng người yêu lắm.
Có hôm mình đang ngồi xem phim hài cười như nhặt được vàng, thấy chồng đi xe ga đến, mình liếc qua liếc rồi lại ôm bụng cười vì đang xem dở bộ phim hay. Chồng đi vào và nói: “răng sắp rơi hết rồi kìa em, khiếp con gái gì mà cười như đười *** sổ chuồng”
“Anh kêu ai sổ chuồng đấy”. Nói xong mình lại cười, còn chồng cứ đứng dạo đi dạo lại trước mặt, xong chẳng thấy mình liếc tý nào nên bực mình kêu:”em quá đáng vậy, không ngó anh tới một cái”.
“Ngày nào em chẳng ngó anh, có gì hót”


Chồng tiu nghỉu:” anh mặc áo mới đấy, em không khen ah! Áo em tặng đấy đẹp không”.
“Ôi xời, tưởng gì, áo em mua khỏi phải chê, lần sau anh nhớ mua váy cho em nhé, em thích một cái váy đẹp lắm”.
Chồng nguýt:” trời ơi, người yêu tôi, em còn có chỗ để đồ nữa ah? Đồ ít lắm hay sao còn mua”.
Mình dừng hẳn bộ phim đang coi quay sang ông chồng quí hóa:” em thấy thiếu thốn lắm, em muốn mua thật mà, ôi, anh làm buồn chả chán tâm sự nữa.”
Chồng mặt buồn:”biết rồi, có bao giờ cãi nổi em đâu”.
Mình hét lên vui sướng :”oh yeah, lại sắp có váy mới”.
Có người yêu cũng vui đáo để, suốt ngày chọc nhau cười nhưng rồi một hôm mình bị đau bụng. Cái bụng của mình cứ tới “ngày là con gái thật tuyệt lại dở chứng”. Mình cảm tưởng đau như người ta đau đẻ, nói thế chứ mình chưa sinh con bao giờ, chỉ nghe họ nói vậy nên mình nói theo ^^. Chồng đi làm về qua thấy chưa cơm nước gì, còn mình thì nằm vật vã rũ rượi trên giường.
“Em mệt à, đau ở đâu, em ốm ah! Có sao không?”
“Hu hu em mà biết ai là tác giả cái bài hát là con gái thật tuyệt chắc em đấm cho ông ấy mấy phát, huhu anh ơi chắc em đi trước đây”.
Hắn cười nhăn nhở:” ôi dời tưởng gì, em yên tâm không chết được đâu, thôi để anh đi chợ nấu cơm em nằm nghỉ đi”.
Mình đau gần chết mà hắn kêu không chết được đâu, có tức không chứ. Nằm lúc thấy hăn xách túi rau và thịt bò về, rồi cặm cụi nấu cơm. Mình thì lăn bên này lật bên kia, ngồi lên không được rồi nằm xuống không xong chỉ muốn chết, thỉnh thoảng lại gào lên: “anh ơi em chết đây, anh làm gì cho em ngất đi cái, không em chết thật”.
Hắn lúi húi chạy tới xoa bụng:”em yên tâm không chết được, gì chứ ngất thì đơn giản, anh bóp cổ cái em ngất liền nhưng anh sợ em đi luôn thì anh buồn lắm, thôi ngoan, chịu khó nằm anh nấu cơm nha”.
“Trời ơi, em mà khỏe em đấm anh phát chết ngắc luôn, có ai như anh không, huhu”. Hắn cười toe toét rồi lúi húi nhặt rau, trong lúc nhặt rau hắn nấu nước ấm cho vào lọ để chườm bụng cho mình. Mình nằm ôm cái chai lavie rồi ngắm ông chồng đáng ghét. Tự nhiên thấy thương thương hắn, hắn cũng yêu mình nhiều đấy chứ nhỉ, lúc nào cũng quan tâm, nhẹ nhàng nhưng đôi khi toàn chọc điên mình.
Vừa ngắt lá lốt vừa nói:” em ơi không biết anh có mua nhầm lá trầu không? hehe, tý mà lỡ mua nhầm em cố ăn nhé”.
“Học lớp mấy rồi má ơi, lá trầu với lá lốt cũng lộn a, chắc tui chết”.
Hắn nhìn mình nhe răng cười trêu hài hước, khiếp người gì mà cười như dọa ma người ta, rồi ông chồng bảo:” em ơi, anh cũng đẹp trai chứ nhỉ”.
Mình đang đau bụng cũng phì cười:” lấy hộ em cái bô, rồi vuốt cái đuôi sau mông anh xem dài tới đâu rồi”.
Hắn cười toe toét:” người ta toàn khen anh thế, mà em chẳng bao giờ khen anh cả”.
Mình nằm thấy buồn cười nên phá lên cười, nhưng càng cười cái bụng lại đau ê ẩm.
Hì hục lúc rồi chồng bê mâm cơm nóng hổi lên giường, đỡ mình dậy tựa vào tường :”em ăn đi, đây là món thịt bò lá lốt ngon nhất thế giới đấy, ăn nhiều cho khỏe”.
Mình cố nuốt:”anh ơi! Bà bán rau ế lá lốt hả anh”.
“Sao em nói vậy”
“Thì anh cho cả rổ vào nấu, đắng nghét à”.
“Hì, thôi lần sau anh cho ít, em cố ăn đi, anh thấy ngon mà”.
Mình cố gắng lắm ăn được nửa bát cơm còn lại chồng chén sạch, ăn xong rửa bát đau vào đấy. Bình thường mình nấu cơm thì anh vẫn rửa bát cùng mình, ai cũng ghen tỵ kêu mình được người yêu chiều thế.
Người yêu gì mà chả tâm lý gì cả, người ta không ăn thì cũng phải trừ phần chứ, đêm đói quá dậy lục nồi mà thấy rửa sạnh tinh chẳng cìn gì ngoài mới hột cơm nguội. Đói quá đành ngồi nhai mì tôm sống, ôi cái thân tôi, khổ quá cơ mà.
Ăn xong mình mệt nằm, còn chồng lấy cuốn truyện vừa tặng mình, đọc cho mình nghe, đọc truyện gì mà người nghe thì mở mắt nhìn trần nhà, còn người đọc thì ngủ mất tiêu rồi. Mình ngước lên thấy hắn ngủ ngon lành rồi chỉ muốn đá cho phát mà cũng buồn cười, người gì mà dễ ngủ.
Thỉnh thoảng lại ngóc đầu dậy xoa xoa bụng rồi bảo:” đỡ đau không em”.
Tới 10 rưỡi tối là chồng phải về nhà, mình ở lại 1mình vì chưa cưới nên không được ở với nhau, mình cấm tiệt vấn đề đó, chồng tôn trọng nên vui vẻ đồng ý. Chẳng hiểu sao hôm nay chồng về mình thấy trống rỗng thế không biết.
Rồi mấy ngày khổ sở cũng trôi qua, một hôm đang ngôi ngậm kẹo mút chơi Pikachu, chồng đến hớn hở và kêu:” cuối năm cưới nhau đi vợ ơi”. Trời đây đúng là hung tin cho cuộc đời tôi, mình tròn veo mắt:”hôm nay anh uống nhầm thuốc điên ah! Sao kêu người ta lấy chồng là sao?” cái kẹo mút từ từ rơi trong miệng mình ra.
Chồng:” Em ngậm mồm lại đi, kẹo rớt ra rồi kìa, lấy chồng chứ có gì to tát đâu mà em xúc động vậy”.
“Anh đi mà cưới, em không cưới đâu, chờ em 2 năm nữa nhá”.
“2 năm nữa chắc con anh biết chạy rồi, thôi cưới nhau đi, anh gìa rồi em ơi”.
Anh năm nay bao nhiêu mà già:” 29 tuổi chứ mấy”.
Mình lăn ra cười:” ôi mẹ ơi, anh 29 tuổi á, thế mà chưa lấy vợ, hô hô ế rồi còn gì nữa, nhục chưa haha”.
Nhìn mặt thằng chồng mình đau khổ:”cái số tôi khổ thế hả trời, gặp đứa người yêu như rớt trên trời xuống ấy thế em không biết anh bao nhiều tuổi ah mà còn cười sung sướng thế kia, thế anh mới kêu mình cưới nhau đi”.
Mình ngồi phắtt dậy:”Anh đừng đùa em nha, em không muốn lấy chồng đâu, anh nói thêm câu nữa em khóc cho anh xem”.
“Thôi được rồi, em cứ suy nghĩ đi”.


Chẳng hiểu sao đêm đó chồng về mình chẳng ngủ được, lo lo thế nào ấy, nghĩ lại lời con bạn nổi cả da gà, hay là mình lấy chồng nhỉ? đi làm mà câu hỏi cứ lởn vởn quanh đầu, rồi lại xua ý nghĩ đó đi.
Hôm sau chồng đến ăn cơm rồi hớn hở:” em nấu cơm ngon nhỉ, sau này bếp núc, dặt giũ, lau nhà anh giao hết cho em, sướng nhé”.
“Anh đừng đùa em nha, đừng có mà ném đá vào hội nghị nha, em không lấy anh đâu, anh đi lấy ai thì lấy, 2 năm nữa em mới lấy chồng, anh chờ thì chờ”. Thế là hai đứa ngồi cãi nhau, tranh luận rôm rả.
“Thôi, anh là anh thương vợ con lắm, mấy việc nhà cửa dọn dẹp bếp núc anh để em lo, em không biết chủ nhà mới được làm mấy việc lớn lao đó ah? Anh là anh biết em có năng khiếu nên anh không tranh giành với em đâu, còn mấy việc nặng nhọc như bóp vai, bóp lưng anh chịu khó nhận vậy”.
“Vừa phải thôi, em không biết đâu, anh đi mà làm, người đâu mà quá đáng, anh đang vẽ cho em một cuộc hôn nhân ảm đạm đấy. Em không lấy chồng là không lấy chồng”.
Cứ ngồi cãi nhau một lúc mình lăn ra ngủ, đến giờ hắn về, hắn đá đít lay người: “ em ơi dậy tiễn anh đi, sao em suốt ngày ngủ thế, lên thần bây giờ? Lúc nào anh qua chơi đến giờ về em lại lăn ra ngủ, anh toàn khép cửa đi về, anh tủi thân lắm”.
“Anh tủi gì chứ, em buồn ngủ lắm, anh về thong thả nha, mà anh về em buồn nên mới không muốn dậy ấy mà, anh về nha” Mình nói lơ mơ, mắt nhắm lim dim.
Chồng lủi thủi bỏ về và không quên ngoái đầu dặn:”em dậy đánh răng rửa mặt rồi chốt cửa đi ngủ nha, về anh nhắn tin”.
Mình lồm cồm bò dậy, vệ sinh răng hàm mặt qua loa rồi lên giường cầm điện thoại hóng tin nhắn, vì mình hay lo, anh ấy mà không nhắn tin là mình lại lo lắng sợ đi đường có việc gì.
Đang lim dim thì có tiếng điện thoại kêu:”anh về rồi em ah, em ngủ chưa vào face nói chuyện xíu nha”.
Mình nhắn tin lại:”Dạ”.
Nhắn tin xong mình lăn ra ngủ mà quên mất cái vụ vào face, sang ra lên face thấy mấy tin nhắn tủi thân trách móc:
– em vào chưa?
– sao lâu thế….?
-Em ngủ rồi đấy à?
– Ôi cái số tôi, sao người yêu gì mà chỉ ngủ thế này
-Anh tủi thân lắm đấy. Không có ai mà cùng tam su buon đấy.
-Em ngủ thật ạ, thế ngủ ngon nha…bla bla
Sáng dậy đọc tin nhắn thấy thương thương :” em xin lỗi, em ngủ quên hì hì”.
“Em ngủ gì khiếp thế, lên thần rồi “
Cuộc sống cứ thế tiếp diễn, tình yêu mỗi ngày một lớn lên, rồi đến một ngày tôi nhận lời cầu hôn của anh và chúng tôi tổ chức lễ cưới. Cuốc sống vợ chồng thú vị bắt đầu từ đây…

Theo Truyen 368

Xem thêm: >>> những câu chuyện tình yêu gioi tinh